Quế
Quế là thứ gia vị quá đỗi thân thuộc, chẳng thể thiếu trong cuộc sống hàng ngày nhưng nó chất chứa bao kỉ niệm của tuổi thơ, những ai sinh ra ở thế hệ 8x. Khi 8x còn nhỏ, ở rất nhiều miền quê, cứ đến buổi trưa, thế nào trên các nẻo đường, làng xóm cũng văng vẳng tiếng rao vang “ai đổi quế không, ai đổi quế không”.
Tiếng rao lanh lảnh đến đâu, trẻ con lại ùa ra tới đó, đứa mang đôi dép hỏng, đứa cầm bắp ngô, hay những túi nilon sờn sách, thậm chí chậu vỡ, quyển vở đã viết xong từ năm trước… tung tăng ra đổi. Mà quế đổi thế này chỉ là những mảnh quế đã được phơi khô, thậm chí rất mỏng, cay xè vậy mà đứa nào cũng suýt xoa, thích thú.
Vừa đón mảnh quế - món ăn thời 8x -trên tay, cho vào miệng từ từ nhấm nháp, vị cay nồng, ngòn ngọt của quế lan tỏa nơi đầu lưỡi, rồi xâm chiếm khắp thần kinh khối óc, thích thú vô cùng. Ăn xong, mùi quế vẫn còn thoảng thoảng nơi ngón tay, hơi thở, vậy mà vẫn còn luyến tiếc. Thỉnh thoảng lại hít hà như vị quế vẫn còn đâu đó, quanh đây.
Chỉ một mảnh quế mỏng manh vậy mà lại trở thành thứ quà quý của đám trẻ con ngày ấy. Đứa nào không có đồ để đổi, sẽ được bạn bè san sẻ, chia nhau từng mẩu bé xíu vậy mà vui đến thế. Tiếng cười nói, vui vẻ râm ram cả khoảng không gian của miền quê thanh bình, tĩnh lặng.
Vừa đón mảnh quế trên tay, cho vào miệng từ từ nhấm nháp, vị cay nồng, ngòn ngọt của quế lan tỏa nơi đầu lưỡi, rồi xâm chiếm khắp thần kinh khối óc, thích thú vô cùng (Ảnh: Internet)
Bánh đa
Giờ bánh đa hiện diện khắp nơi trên các miền quê hay góc phố bởi nó trở thành món ăn nhâm nhi trên các bàn nhậu. Thế nhưng, cách đây nhiều năm, ngược dòng thời gian về với tuổi thơ của 8X, thì đó lại là thứ quà vặt quý giá của đám trẻ hồi bấy giờ.
Bánh đa được tráng, đem phơi khô (bánh chưa được nướng chín), rồi mang ra chợ bán (Ảnh: Internet)
Bánh đa (có nơi còn gọi là bánh tráng) được bán rất nhiều ở chợ. Bánh đã vốn được làm từ bột gạo, rồi người ta đem say ra và tráng thành những miếng bột bánh tròn tròn, dai dai sau khi phơi khô. Những cụ già ngồi ở chợ, hễ cứ ai mua là lại đặt bánh đa lên một chậu than hồng, phết lên thứ nước đường gì đó, rồi dùng quạt nan hay quạt bằng mo cau quạt cho than nóng. Thế mà những chiếc bánh đa - món ăn thời 8x - chín dần, phồng lên, vàng ươm vô cùng thích mắt. Cứ mỗi lần đợi người ta quạt bánh, mắt của 8x cứ long lanh, háo hức vô cùng. Khi bánh đa chín đều, đợi một lát cho bánh hơi nguội, bánh sẽ giòn tan như bim bim ấy. Chẳng đợi được lâu, 8x đón lấy, dè dặt bẻ từng miếng nhỏ như sợ hết, rồi thả vào miệng, nhai rau ráu mà tay kia thế nào cũng phải còn một xâu bánh đem về.
Thỉnh thoảng chợt nghe câu hát “Ơi quê ta bánh đa bánh đúc, nơi thảo thơm đồng xanh trái ngọt, nơi tuổi thơ ta trải qua, đẹp như giấc mơ…” lại thương nhớ quá chừng (Ảnh: Internet)
Cũng là vị bánh đa ấy, cách chế biến ít thay đổi sau bao năm nhưng giờ đây để tìm được hương vị xưa, cảm giác phấn khích khi nhìn người ta quạt bánh, sự chờ đợi, cảm giác thèm được bỏ chiếc bánh giòn tan vào miệng… sao mà khó quá!
Thỉnh thoảng chợt nghe câu hát “Ơi quê ta bánh đa bánh đúc, nơi thảo thơm đồng xanh trái ngọt, nơi tuổi thơ ta trải qua, đẹp như giấc mơ…” lại thương nhớ quá chừng.
Kẹo bột
Đó là thứ kẹo mà rất nhiều 8x thích thú vô cùng. Món kẹo bột này người ta không đem đi đổi như quế hay kem hoặc bán rong như kẹo kéo mà thường chỉ có ở trong các chợ. Nghe nói, kẹo được làm từ mạch nha và đường mật thêm chút gừng cay cay lên rồi nấu lên, qua vài công đoạn nữa mới thành kẹo.
Sau đó, người ta xoa bột trắng tinh bên ngoài từng viên kẹo để chúng không dính lại với nhau. Chỉ đơn giản thế thôi mà từng đứa từng đứa một cứ mong ngóng mẹ hay bà sau từng phiên chợ. Khi mẹ đi chợ về, 8x chạy ùa ra cổng, reo vui vô cùng phấn khích rồi nhanh chóng đợi mẹ lôi túi kẹo bột ra khỏi chiếc làn nhựa, háo hức lắm. Chẳng kịp rửa tay mà bỏ thẳng chiếc kẹo vào miệng, cắn từ từ từng miếng, giòn tan. Vị ngọt ngọt của kẹo quyện lẫn chút cay cay thơm thơm của gừng cứ thế chiếm chọn tâm hồn. Khi đã ăn hết rồi mà mùi kẹo bột - món ăn thời 8x - vẫn còn phảng phất, có khi dai dẳng vào tận giấc mơ con trẻ.
Giờ 8x đã lớn, trưởng thành, đi đây đó, ăn nhiều món ngon, đắt tiền mà mỗi lần nghĩ đến tuổi thơ lại chẳng thể nào quên hương vị dân dã, giản đơn của món kẹo bột thửa nào, thấy sống mũi lại cay cay (Ảnh: Internet)
Ngày ấy, kẹo bột rẻ lắm, chỉ 1 trăm đồng được 3 cái to bằng hai đốt ngón tay. Thế mà thích thú như Tết được nhận lì xì hay may áo mới.
Giờ 8x đã lớn, trưởng thành, đi đây đó, ăn nhiều món ngon, đắt tiền mà mỗi lần nghĩ đến tuổi thơ lại chẳng thể nào quên hương vị dân dã, giản đơn của món kẹo bột thửa nào, thấy sống mũi lại cay cay.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét